16.4.19

ĐỪNG VỘI TỪ BỎ CHẠY ĐƯỜNG DÀI VÌ NGHĨ RẰNG MÌNH THIẾU TÀI NĂNG

(https://chaytrail.blogspot.com) đừng vội từ bỏ vì nghĩ rằng mình thiếu tài năng
 (viết lại từ bài nói chuyện của phát thanh viên ira glass -
 ước gì có ai đó nói những lời này với mình khi còn ở những năm 20)

 anh biết em đang cảm thấy nản chí, hoài nghi khả năng bản thân và muốn từ bỏ cái mình theo đuổi bấy lâu nay vì nghĩ rằng mình không có tài năng như bao người khác nên cứ mãi dậm chân tại chỗ. anh hiểu vì anh đã từng ở trong giai đoạn này giống em. nhưng không ai nói những lời này với anh khi anh còn mới bắt đầu. anh ước gì có ai nói những lời này với anh lúc đó.

 chúng ta, những người làm công việc đòi hỏi sáng tạo, chúng ta theo đuổi nó bởi vì chúng ta yêu thích nó và muốn tạo ra thứ gì đó đặc biệt của riêng mình từ nó. tuy nhiên, vào những năm mới bắt đầu, cái em tạo ra vẫn chưa được tốt lắm dù nó có tiềm năng và em có ý tưởng. em cũng đã cố gắng hơn nữa để có thể làm tốt hơn nhưng nó vẫn chưa có được điều đặc biệt mà em muốn.

 lúc này, em chợt nhận ra rằng có một khoảng cách tài năng giữa cái em muốn làm và cái em thực sự làm được. khoảng cách to lớn đó làm em cảm thấy sợ hãi, bắt đầu hoài nghi chính mình và dần dẫn tới thất vọng về bản thân ghê gớm đến mức em muốn từ bỏ. rất nhiều người không thể vượt qua giai đoạn này và đành từ bỏ cái họ thực sự ước mơ một cách đau khổ.

 có thể em cho rằng những con người đầy tài năng ngoài kia do họ có năng khiếu bẩm sinh nên không gặp phải khó khăn này giống em. nhưng nếu em thật sự tìm hiểu về cuộc đời họ thì em sẽ thấy ai cũng đều từng trải qua những năm tháng đầy khó khăn đó. chúng ta phải tiếp tục bước đi vì chúng ta thật sự tin vào niềm cảm hứng ban đầu, những rung động của trái tim, những cái dẫn dắt chúng ta đi trên con đường này cho tới bây giờ.

 và nếu như em nhớ lại thì chắc hẳn em đã từng vượt qua giai đoạn tương tự này ở một lĩnh vực khác như học toán, học một ngôn ngữ khác hay chạy bộ vài cây số,... lúc đầu em cảm thấy khó, nghĩ rằng mình không thể làm được nhưng rồi em cũng đã vượt qua. và sau này nhìn lại, em sẽ thấy rằng đây là chuyện rất bình thường và việc quan trọng nhất phải làm ở giai đoạn này là đừng tạo áp lực cho bản thân phải trở nên giỏi giang hơn trong một thời gian ngắn.

cho phép mình nghỉ ngơi một thời gian, thư giãn đầu óc rồi sau đó quay lại làm việc chăm chỉ hơn. lên lịch làm việc hàng ngày, đặt ra giới hạn thời gian để ép bản thân ra khỏi vòng an toàn để hoàn thành cái gì đó mỗi ngày, mỗi tuần. chỉ khi trải qua một lượng lớn công việc như vậy thì em mới dần thu hẹp được cái khoảng cách về tài năng đó. và rồi cái em thật sự làm được sẽ có được điều đặc biệt mà em muốn.

 em biết không? anh là người mất nhiều thời gian hơn bất cứ ai anh từng biết để tìm ra cách vượt qua nó. nghệ thuật cần thời gian và điều đó là hoàn toàn bình thường em à. em cũng nên dành thời gian để chiến thắng nỗi sợ của chính mình, tìm ra cách của riêng mình để vượt qua giai đoạn đó.


trích lời của một người anh Jenny trân quý!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Chia sẻ suy nghĩ của bạn về bài chạy trail này